Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2012

[1' thành thật] Tôi bị sét đánh!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


Tình hình là chủ nhật này rất đẹp trời, ngày cũng k xấu (7/10), may mà k phải 7/7. Sau mấy giờ suy nghĩ cộng vài phút bốc đồng thì đành thành thật với a b c nào đó vậy.

Aiz! Cách đây k lâu lắm, có mấy tháng thôi, tôi bị sét đánh. Cái vụ sét này khá đặc biệt, oh thì vì từ trước đến giờ tôi vẫn tin có "sét" nhưng k tin nó sẽ xẩy ra với mình,nhưng đến lúc nó xẩy ra rồi lại k mong nó có, dù có nó thì đời cũng đẹp hơn nhiều đấy!

.....Lần đầu tiên gặp e thì tôi biết mình bị sét đánh rùi, e ở cái độ tuổi như lũ sinh viên tôi đang dạy hiện giờ nhưng phải thành thật rằng tôi bị e thu hút bởi chính e. E rất thật, rất mộc, rất "sạch", rất "man". Một cậu bé ở độ tuổi như e, thật hay mộc rất bình thường, nhưng sạch và đàn ông đến vậy thì rất chết người. E làm vỡ rất nhiều ảo tưởng của tôi về đàn ông trưởng thành và những cậu bé.

Rất lạ kỳ. Tôi cũng k biết diễn tả ra sao nữa. Tôi vẫn luôn nghĩ những người đàn ông thực sự cần qua thời gian và kinh nghiệm để luyện nên nhưng e lại giúp tôi biết, có những người sinh ra để khiến phụ nữ ngất ngây vì họ. Tôi k phủ nhận được tôi bị sét đánh, nhưng tôi biết rất rõ thứ tôi thấy ở e là sự ngưỡng mộ, là một thứ tôi sẽ bày trong tủ kính và ngắm nhìn chứ k phải tìm cách mang về để bên cạnh mình.

E giờ này k còn ở VN nữa, nhưng cái vụ sét này khiến tôi đau đầu, đừng hỏi nhiều vì ngoài tên, 2-3 lần nhìn mặt e, 2-3 câu nói với e, e là "khách qua đường" trong cuộc đời tôi. Chỉ là vì e mà giờ đây tôi còn đặt ra yêu cầu cao hơn cho ông chồng của mình nữa. Ngày xưa nó còn lờ mờ, nhạt nhòa, có sao dùng vậy; còn giờ đây, nó rõ ràng, minh bạch, nó.... rất khó moi được người kiểu vậy :(

Tôi và e cùng quen một người, nhưng tôi k dám tiến đến cái ngưỡng tình bạn, vì tôi sợ, sợ sau khi làm bạn e rồi, cái mức tôi dành cho 1/2 kia của tôi còn cao thêm nữa, trong khi giờ cũng đủ cao rồi. Thôi thì coi như e là "star" còn tôi là "fan" đi, đủ xa, đủ sáng nhưng cũng đủ thật theo 1 cách nào đó. Người bạn chung của tôi nói rất đúng, tôi k nên nói chuyện nhiều với e, vì e còn có 1 đôi mắt biết nói, 1 đôi mắt có thể khiến tôi bị ám ảnh.

Nói về cái thật và cái mộc của e thì thật đúng là.... Nhìn e, tôi có cảm giác chỉ cần e định nhờ tôi giúp e thì tôi chắc chắn sẽ giúp e hết mình mà k mang theo bất cứ toan tính nào. Ở e có 1 cái gì đó thu hút , 1 cái gì đó cứ khiến người khác thân thiện với e, sẵn sàng giúp đỡ e mà k so đo gì. Nhưng tất cả tố chất của e sẽ khiến rất nhiều người ghen tỵ. Hết cách rồi, con người mà, ghen tỵ là bản tính rồi.

Tôi lưỡng lự vô cùng giữa việc có thật sự gặp e hay k, nhưng rồi cuối cùng tôi đã k gặp e trước khi đi. Tôi nghĩ đây là số phận. Cuộc sống cho tôi một cơ hội biết đến e, biết đến cái đẹp, nhưng tôi chỉ có thể dùng mắt và tâm trí giữ lấy những hình ảnh này giống như khoảnh khắc đẹp nhất của một bông hoa khi nở mà k phải ai cũng chụp được.
..............

Tag 1 vài người vì muốn chia sẻ cái cảm giác nhìn thấy 1 thứ gì đó hết sức đẹp, rất đáng giá nhớ về nó.

Kỷ niệm luôn cho cái tội tin rằng có sét nhưng k tin mình sẽ bị sét. Đấy! Giờ thì sét đánh tơi tả rồi! =))))))))))))))))

Thứ Hai, 7 tháng 5, 2012

[Review] Phong vị tuyệt vời - (Tình yêu) không biên giới

Tác giả: Amy Yamada


Một tác phẩm hay từ từng chi tiết nhỏ, từng miêu tả tưởng như giản đơn nhất cũng mang theo bao nhiêu ý nghĩa....

Truyện của Amy có một đặc điểm rất lạ, truyện đầu tiên sẽ là truyện khó nhai nhất, khó cảm nhận nhất; vì thế truyện cuối cùng sẽ đơn giản nhất, dễ hiểu nhất.

Chính vì vậy bài viết này của tôi sẽ bắt đầu từ truyện cuối cùng, đi ngược lên  đến truyện đầu tiên. Vì 2 truyện đầu tiên đã được "thảo luận" khá kỹ nên sẽ được tách riêng ra thành bài viết sau, còn 4 truyện này sẽ được viết trước. Oh thì vì đã lỡ đọc mất vài comment từ người khác nên bài viết này không còn thuần 100% từ bản thân tôi nhưng cũng có 90% là của tôi.


------------------------------------------ oOo -------------------------------------------


Ngủ xuân


Ai cũng có những giấc mơ “ích kỷ” của riêng mình, những giấc mơ nơi ta được làm những gì được coi là điên nhất, ngớ ngẩn và có khi vô cùng trẻ con trong mắt những người khác, những điều thật khó chấp nhận.

Ừ! Ích kỷ đấy! Làm sao bây giờ?! Đây là đặc tính của con người mà!

Người cha sống trong áp lực phải nghiêm túc, phải là người cha mẫu mực, đáng kính trong mắt 2 đứa con của ông; ông phải là người đứng đầu trong nhà. Ông, không thể làm gì theo ý mình mà có thể bỏ qua ánh mắt của vợ - con; ngay cả trong đám tang của người vợ mình, sau khi kết thúc đám tang ông cũng phải trân trọng, thành kính cảm ơn những người đã làm việc trong lễ hỏa táng cho vợ mình. Ông không thể thất thố trước ánh mắt của con mình và của đồng nghiệp.

Người con trai đó là điển hình cho chữ “ích kỷ”; anh ta không yêu quý và tôn kính cha anh ta như anh ta đã từng viết trong bài văn hồi còn nhỏ của mình. Và đỉnh điểm khi sự ích kỷ đó trào dâng là lúc anh ta cảm thấy người cha của mình phản bội lại hình ảnh ông đã xây dựng từ trước đến giờ của mình. Anh ta thấy ông không còn đáng được tôn kính như trước dù thực ra anh ta cũng chẳng yêu quý ông đến thế.

Người con gái nói cô ủng hộ bố, ủng hộ anh, cô là người duy nhất yêu quý bố và anh; cô cũng là người thật sự thể hiện nó rõ ràng. Cô yêu bố đủ để ủng hộ ông khi ông tái hôn với cô gái đáng tuổi con mình, ủng hộ tình yêu đó của ông. Cô yêu anh cô khi cô bắt anh phải nhìn vào hàng rào ngăn cách sự nhìn nhận cuộc hôn nhân đó.

Người vợ kế là cô bạn học của người con trai, cô gái mang trong mình bệnh tim bẩm sinh. Cô có người bạn thân là thần chết mà không biết khi nào mình sẽ bị mang đi; cô biết chàng trai đó thích mình nhưng với cô anh quá “trẻ”, anh không hiểu hết được cái ranh giới mong manh của sống và chết. Nhưng người cha của chàng trai thì lại biết điều đó, ông biết khi chết con người ta sẽ lại về với cát bụi ra sao, ông hiểu nỗi đau của người còn sống nhìn người thân mình không còn nữa, ông cũng hiểu và trân quý cái gọi là bình thường. Ông hiểu giấc mơ được sống là chính mình dù chỉ là trong khoảng thời gian nào đó.

Khi họ nắm tay nhau đi hết quãng đường của cuộc đời, họ sẽ thấy mãn nguyện vì họ đã được sống là chính mình; họ đã có những khoảng thời gian được yêu thương bản thân, yêu thương những người xung quanh và yêu thương cuộc sống.

Câu chuyện kết thúc trong hình ảnh người cha và cô gái ông yêu đang nói về chàng trai, về một ký ức chung nào đó của họ. Còn chàng trai, anh “đã” hiểu mình cần xin lỗi họ, cần yêu quý họ hơn vì có lẽ vào một ngày nào đó họ đều sẽ rời bỏ anh mà anh không kịp làm gì.

Tình yêu trong ngủ xuân là tình yêu của người cha với cô gái trẻ, là tình yêu vượt qua khoảng cách tuổi tác và cái nhìn của những người xung quanh; đó là một tình yêu không phải bằng câu nói “anh yêu em” mà là tình yêu bản thân, tình yêu mọi người xung quanh mình.

Những giấc ngủ của mùa xuân mang theo dư vị của ấm áp và thanh nhàn; chúng dịu dàng nuôi dưỡng con người, nhẹ nhàng nâng đỡ những nổi đau và ru lên những giấc mơ sâu kín. Hãy ngủ và mơ vào những mùa xuân an nhàn để ta có đủ sức mạnh cho những mùa tiếp theo của cuộc đời.



Tổ ấm


Có đôi khi những đứa trẻ chẳng bao giờ có thể trưởng thành, chúng chỉ có thể sống bằng cách ru ngủ những nỗi đau.

Cô sống trong nỗi ám ảnh cả cuộc đời khi cô bị cha mình lạm dụng tình dục, anh trai cô giết cha cô, mẹ cô giết anh cô và bà tự tử. Cô bị ám ảnh về đứa trẻ không thể ra đời và những con quạ - người bạn của tử thần.

Anh tò mò về cô vì cái kiểu buồn buồn của cô, cái kiểu như là có vô số bí ẩn được ẩn giấu trong cô. Cô nói thật về quá khứ của mình khi anh hỏi cô, cô yêu anh nhưng cô lại quá sợ yêu những người khác. Quá khứ ám ảnh cô nên trong căn phòng của riêng họ, cô được ủ ấm trong vòng tay anh, được anh yêu thương và trân quý.

Đứa con của họ là ước vọng của cha mẹ anh và của anh, cô đã nói tại sao lại không thể chỉ có 2 người thôi, thế giới chỉ tồn tại quanh anh và cô thôi. Cô sợ anh bỏ cô, cô sợ anh không cần cô, cô sợ hãi tất cả trừ anh. Và rồi cô sống giữa những nỗi đau ám ảnh bản thân, sự giằng xé khi nhìn vào những hình ảnh xa cũ, những cơn ác mộng mà ngay cả gió cuối thu cũng chẳng thể làm cô tỉnh giấc.

Tổ ấm đó được xây dựng bằng tình yêu đầy bao dung khi chàng trai ủ ấm cô gái, anh trân trọng cô và giúp cô ru ngủ những cơn đau nhức nhối, làm mờ những hình ảnh xấu xí và điền lấp bằng những hình ảnh đẹp đẽ hơn. Có lẽ giữa họ sẽ chẳng bao giờ có đứa trẻ nào, cũng có lẽ chúng ta được quyền hy vọng vào tương lai  chăng?!



Đáy đại dương


Không phải ai cũng có một mối tình đầu đủ đẹp để nhớ lại.

Người mẹ ly hôn vì có những lý do không thể hiểu hết, kết thúc một gia đình, một cuộc hôn nhân. Khi phải dọn dẹp đồ đạc và rời khỏi căn nhà, bà luôn lưỡng lự với mỗi đồ vật mang theo kỷ niệm. Tình yêu của bà với người chồng rất đẹp, rất trong sáng; dường như trong cuộc sống của bà thì cho dù bà đứng trước những nỗi buồn to lớn như vậy bà vẫn luôn tin tưởng vào tình yêu của mình với "thế giới" xung quanh mình.

Người đàn ông đó đã cố ý xuất hiện khi nhìn thấy tên người con gái ông đã từng yêu. Một tình yêu trong sáng từ khi hai người vẫn còn là những đứa trẻ và cho dù giờ đây; khi cô gái đó đã thành một người phụ nữ ly hôn chồng và mang theo con gái mình thì dường như tình cảm đó vẫn luôn tồn tại, thậm chí còn mạnh mẽ? Dịu dàng hay bao dung hơn cả ngày xưa?

Cha mẹ ly hôn, cô gái cùng mẹ trở về sống cùng ông bà ngoại ở quê. Trong chuyến “đi” từ lúc họ dọn nhà mà cứ mãi không xong cho đến khi công ty dịch vụ đến, cô gái trẻ gặp người đàn ông đó. Người bạn cũ của mẹ cô, và bà là mối tình đầu của người đó. Tại ngôi nhà của ông bà ngoại mình, họ cùng ngồi ôn lại những kỷ niệm về hoa, về côn trùng hay vô số thứ cô chẳng thể hiểu nổi. Cô gái không muốn gọi người đó một cách tôn trọng, cô muốn đưa những hình ảnh của thế giới mình hòa nhập với thế giới của người đó. Nhưng khi thế giới của những người trẻ tuổi như cô nói người đó chỉ như lão già thì cô không thể níu giữ những giọt nước mắt của mình được nữa. Có những khoảng cách khó vượt qua vô cùng, một trong đó chính là tuổi tác nhưng quan trọng hơn, đó là thế giới quan của họ. Tại bãi biển hôm đó, cô nhận ra thế giới của người đó tồn tại những thứ cô không biết, cô không hiểu. Và thế giới của cô tồn tại những khoảng cách ai cũng có.

Người đàn ông đó yêu người phụ nữ từ khi anh còn nhỏ, nhưng người phụ nữ đó lại mãi chỉ là bạn của anh, cho dù hiện tại cô ấy đã ly hôn. Thứ tình yêu của anh dành cho cô được vun đắp và tích lũy dần dần, chúng cứ như những sắc màu sặc sỡ của mùa hè thơ ấu khi họ vẫn là bạn của nhau. 

Ai cũng có những giấc mơ sâu kín, có đôi khi chúng to lớn hơn biển rộng, cũng có đôi khi chúng chỉ là một giọt nước chảy về đại dương. Có chăng cô gái đó không ước mơ về nỗi nhớ của mối tình đầu mà ước mơ về ký ức nơi có một chàng trai và những kỷ niệm đẹp mà rực rỡ. Nơi đáy đại dương sâu thẳm và tăm tối, con người cất giấu những giấc mơ vĩnh hằng. (mượn ý từ comment của e Tú, hehe)



Phong vị tuyệt vời

Có những người khách đi qua những quãng đường đời mà chúng ta chẳng bao giờ muốn gặp lại.

Những chiếc kẹo caramel ngọt ngào mang theo những nỗi nhớ xa xôi. Có lẽ Fuji-chan dùng vị ngọt của những chiếc kẹo để làm dịu đi nỗi đau khi bà không muốn gặp lại một ai đó. Không muốn gặp lại 1 ai đó trong đời, nghe chừng thì dễ dàng vô cùng nhưng thực ra khó khăn hơn ta nghĩ nhiều. Mọi người thường nghĩ quên là cách đơn giản nhưng có ai biết để học được cách quên thì không phải ai cũng làm được. Fuji-chan có thể làm được điều đó chỉ vì bà đã trải qua đủ mọi việc, bà hiểu cái gì là giấc mơ, hiểu cái gì là khát vọng cũng như hiểu cái gì là dục vọng.

Với đứa cháu trai của mình, bà hiểu 1 người con trai cần gì, bà có nhiều lắm những hiểu biết đó thông qua những "thứ thiết yếu" mà bà chẳng bao giờ thiếu,


(to be continued...)

Một tác phẩm tuyệt vời và tâm niệm là giới thiệu cho tất cả những ai tôi quý mến với hy vọng mà các bạn sẽ hiểu sau bài viết thứ 2 về truyện (Quà vặt và Bữa tối). 

Đề cử mạnh cho tác phẩm này, một món quà vô giá và không hề tốn thời gian để đọc và thưởng thức.



Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2012

[Review] Sững sờ và run rẩy


Tác giả: Amélie Nothomb



Được nhận với khuyến khích đọc đi, đọc đi, hay lắm, đọc rồi nói về nó đi, truyện cực kỳ đặc biệt luôn. Vì thế bài viết này được viết sau khi đọc và thảo luận về n vấn đề trong đó. Đặc biệt viết tặng Ngọc Anh, vì e sẽ trở thành Amélie cũng k biết chừng! (đùa thôi chứ e cũng k có khả năng là 1 Amélie đâu!)

Truyện hài, tin hay không tùy bạn nhưng đảm bảo nó k hài như bạn có thể thấy, nó hài mà châm biếm, chỉ chích một cách khéo léo, mắng mỏ một cách ngọt ngào và bất ngờ với độ sắc - đắt - gắt trong truyện.(cái ý này mượn từ buổi nói chuyện).

Một tác phẩm với chỉ hơn 150 trang (chính xác thì có 168 trang) nhưng những gì nó mang tới cho người đọc thì phải là vô giá. Thảo luận xong tác phẩm này còn mang đến cho tôi một nhận thức đau lòng là mình đã để mặc não bộ ngủ quá lâu, nhưng khổ nỗi cho dù tôi có thể “ngoan” trong nhiều chuyện thì tôi lại k đủ “ngoan” với chính mình.



Bạn có phải nhân viên công sở không, có phải người sắp bước vào 1 công ty to với số nhân viên của mỗi phòng làm việc ở khoảng vài chục. Bạn hy vọng vào điều gì, bạn mong đợi điều gì. Mượn câu trong bài viết của cậu tôi quen cũng mới viết :một cái tát, nhưng nó còn nhiều hơn, vì tôi đi làm rồi, và tôi thì đứng ngoài cái công sở nhìn vào cái phòng công sở … thậm chí khẽ thốt, may mà mình chưa đi làm, may mà mình chưa trở thành 1 OL(Office Lady). Chậc chậc! cái tính cách “quái dị” của tôi thì chắc tôi chỉ có lượn lờ chứ chui vào đó, chạy chân, cố gắng và ….chết lúc nào k biết cũng nên!

Nữ 9, Amélie mới tốt nghiệp, xin vào làm với vị trí phiên dịch nhưng khi Amélie bước chân ra khỏi cty thì công việc cuối cùng cô ấy làm lại là: nhân viên “đặc biệt” của nhà vệ sinh. Một tác phẩm ngắn đi kèm với lượng nhân vật ít, nhưng mối quan hệ chồng chất thông qua những nhân vật lại đủ để chúng ta giật mình. Nơi Amélie xin vào làm việc giống như thiên đường với chính cô vậy, nhưng trong thiên đường thì cũng sẽ có thượng đế, mà đã có thượng đế thì cũng phải có satan; nếu ông Haneda là thượng đế của Yoshimoto thì Omochi là quỷ dữ, lúc nào mà bùng nổ thì k khác gì núi lửa phun trào. Sẽ có những người đàn ông bình thường như ông Saito, biết mình đang đứng ở đâu vào thời điểm đó, nhưng ông cũng đủ tốt bụng, chỉ hơi tiếc là ông k thể nhiệt tình hơn chút nữa (nhân vật tôi nhớ nhất trong tác phẩm, k phải thích nhất đâu đấy). Có Fubuki điển hình cho 1 người phụ nữ Nhật.
“…. Đó là những lời “khủng khiếp” với vẻ mặt: bình tĩnh, ngây thơ và nhã nhặn…
Vẻ mặt cô gái Nhật được giáo dục tử tế vẫn bất động và vô cảm , và chắc phải dùng tới máy đo địa chấn mới phát hiện…..”
Đây là đoạn ngắn (siêu ngắn) mô tả về Fubuki, mà sau đoạn này Amélie phải dùng tới thái độ “sững sờ và run rẩy” để kết thúc cuộc gặp mặt cuối cùng của Amélie với Fubuki trong cty này.

Nói thật thì tác phẩm này rất giá trị nhưng rất khó nói, nó miêu tả từng con người mà chỉ với vài nét phác họa đơn giản cũng đủ khiến ta bất ngờ, những mối quan hệ nhạy cảm trong công việc, giữa các đồng sự hay quan trọng hơn, nổi bật nhất là sự khác biệt giữa Âu và Á.

Mr Saito đủ tốt khi ông hỏi Amélie có chịu được thử thách không? Ông cũng đủ hiểu để “ngầm” giúp Amélie hiểu cô đang đứng nơi nào, rất tiếc là Amélie k đủ “hiểu” để có thể nhận sự giúp đỡ của ông và ông cũng k thể giúp cô quá nhiều.
Fubuki là nữ phụ của truyện, cô ghen tị với Amélie từ ngay lần đầu tiên 2 người chạm mặt nhau nhưng đây là điều mà cực kì ít người có thể nghĩ đến, nhưng Fubuki lại là điển hình của 1 người phụ nữ Nhật hiện đại; chỉ có khác hơn khi Fubuki là người cực kì yêu chính mình. Cô đủ yêu chính mình để k chấp nhận người bạn đời “dưới” mình cũng đủ yêu bản thân để cuối cùng cô cũng k còn ghen tị với Amélie mà lại trở thành “fan” của Amélie.

Cực lực đề cử tác phẩm, giá truyện cũng k đắt đâu, giá bìa là 32k, còn giảm giá xuống bao nhiêu thì chịu :))

Haizzz! Đọc SS&RR với NKCE xong thì 1 cơ số ngôn tình TQ bay tả tơi (=shift+del) khỏi máy tính, chỉ vì "...truyện thì chán, nội dung thì nhạt nhẽo, câu văn thì lủng củng,..." Số phận của mấy truyện đó tính ra là xui đi, bình yên chắc cũng k sao, nhưng mà vừa đọc xong truyện hay mà chuyển sang truyện dở thì có mắt nhắm mắt mở cũng k đọc nổi.



Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

[Review] Nhật ký chim én!


(Một tác phẩm còn đau đầu hơn "Sững sờ và run rẩy" khi đề cập đến ăn, giết người và tình dục)

Tác giả: Amélie Nothomb

Sự sợ hãi được chống lại bằng nhiều cách khác nhau và con người đôi khi lựa chọn dùng sự sợ hãi của người khác để che dấu sự sợ hãi của chính mình!

"..... 
Cuộc sống là gì trong cái khoảnh khắc mà người ta có được đặc ân hiếm hoi là không nhận dạng nổi chính mình?
Trong khoảnh khắc này: Ta sợ.
Tuy nhiên, không lúc nào ta được tự do hơn lúc ta chìm đắm trong trạng thái lãng quên ngắn ngủi khi tỉnh giấc.
....."

Khi nhân vật chính của tác phẩm giết chết nạn nhân cuối cùng của mình, anh ta không nhìn thấy sự sợ hãi trong đôi mắt cô gái, anh ta chỉ biết khi ngã xuống, đôi mắt ấy vẫn mở to.

Nỗi đau trong tình yêu biến anh ta thành một kẻ mất đi mọi cảm giác mà đáng lí ra, một con người đang sống đều có.

Nhưng khi anh ta nghe album Amnesiac(Chứng quên) của ban nhạc Radiohead, rồi sau đó nghe lại vài lần bài hát số 3 trong album: "Pull / Pulk Revolving Doors", anh ta xúc động, anh ta tìm lại được giác quan của mình, anh ta mở một cửa sổ mới cho mình (rất đúng nghĩa của từ cửa sổ):mắt. Và điều quan trọng nhất là anh ta lao đầu tiến tới niềm say mê Nghệ thuật đương đại.

Trong một quán rượu, anh ta tiến vào nghề nghiệp một tay giết thuê với tài năng bẩm sinh về việc bắn súng.Mà cơn nghiện nặng nhất đó là khi tay giết thuê này giết những người-khách hàng không có được yêu cầu, chỉ là những ai đó anh ta vô tình lựa chọn trên đường, những sự ngẫu nhiên. Tất nhiên là cơn nghiện này được chấm dứt nhanh chóng nếu anh ta không muốn bản thân trở thành khách hàng của một tay giết thuê nào khác.

Phi vụ cuối cùng của tay giết thuê này là giết một gia đình có bố - mẹ - cô con gái (khoảng 16 tuổi) - 2 đứa con trai.Nhưng... anh ta lại chỉ có thể giết 4 người vì người bố đã được cô gái đó "giết hộ". Đó cũng là lần đầu tiên anh ta bị ám ảnh bởi những nạn nhân của mình. Cô gái chết với đôi mắt mở to không chứa đựng nỗi sợ hãi!

Nhiệm vụ của tay giết thuê sau khi giết hết gia đình là mang chiếc cặp của người bố về, giao cho những kẻ đã thuê mình. Nhưng... anh ta đã không lập tức giao nó cho người trung gian của mình mà lại về nhà, mở cặp, xem đống giấy tờ , lấy ra quyển nhật ký, giằng co giữa việc đọc hay không đọc nó chỉ vì cô gái đó đã bắn chết bố mình khi ông ta lấy - đọc - quên để quyển nhật ký đó ở đâu(mà thật ra thì ông ta không "quên" điều gì). Tất nhiên anh ta đã đọc nó (nếu không thì lấy đâu ra truyện nữa) . Quyển nhật ký là một tác phẩm thất bại của "nhật ký"; nó không có "... tình yêu, tình bạn hay sự cãi cọ..." và cũng chỉ có duy nhất 1 trích đoạn ngắn đại diện cho cô gái và cho quyển nhật ký. Vậy mà nó lại chỉ là định nghĩa cho "một sinh vật đáng thương không có khả năng tự sưởi ấm".

Sáng hôm sau, một con én lạc đường vào căn phòng, nó không thể tìm ra lối thoát dù cánh cửa sổ đã được mở rộng và rồi nó hoảng sợ, tìm lối thoát để rời xuống khe hở hẹp giữa ti vi và bức tường. Và khi xác chết của chú én được mang ra, cô gái cuối cùng của gã giết thuê đã có tên Chim én. Xác của con chim én được chôn cạnh ngôi mộ của Nerval; sau giấc ngủ dành cho sự mai táng đó, anh ta đã được "trả lại" cảm giác của mình.

Kết thúc là cái chết của anh ta sau khi bôi đen những trang nhật ký và ăn nó vào trong bụng.

Đừng thắc mắc vì cảm xúc cho tác phẩm này rất mạnh, rất hoang mang và kỳ quái!
Không biết viết gì cho ăn và tình dục, nó đặc biệt vô cùng, để hôm nào có cảm xúc thì sẽ viết nốt! >"<


Thứ Tư, 18 tháng 1, 2012

"Ngôn tình" Review or Preview - Part 2

Thôi thì tóm đc mấy cái truyện ngắn nên spoil tạm vậy chứ cũng k thích lắm
Đặc điểm chung là đọc đc, nội dung k tệ với truyện ngắn
Tàn nô

Thể loại : cổ đại, có liên quan đến cung đình
Tình trạng: HE, hoàn
Tình trạng đọc: ~80%
Điểm sắc : 1đ (k có gì ngoài hôn)
Điểm đánh giá: k có vì ngắn nên k muốn đề điểm
Nữ 9 là tuyệt đại mỹ nhân – khuynh quốc khuynh thành; nhưng cũng chính vì thế mà nàng oán hận vẻ đẹp của mình. Nàng là bảo để những kẻ có quyền lực tranh giành, là hồ ly tinh với những người phụ nữ của đế vương, là họa thủy với những người dân bình thường. Nàng k biết cười bằng tâm khi nàng qua tuổi 14 và 4 năm sau nàng tự tay hủy hoại dung nhan của mình chỉ vì 1 câu nói: cách này khuôn mặt, ngươi cái gì cũng không phải. Nhưng cũng nhờ vào gương mặt bị hủy nàng tìm đc hạnh phúc chân chính cho bản thân.
Chuyên chúc bí mật
Thể loại : trọng sinh hiện đại
Tình trạng: HE, hoàn
Tình trạng đọc: ~80%
Điểm sắc : 4đ (khá hot)
Điểm đánh giá: k có vì ngắn nên k muốn đề điểm
Nàng là cô bé mồ côi sống tại cô nhi viện cho đến năm 16 tuổi. Khi đó, 1 người bạn tốt của mẹ nàng đã nhận nàng về làm dưỡng nữ, cũng vào ngày đó nàng biết gì là nhất kiến chung tình.
Kiếp trước; nàng yêu mà chỉ dám sống với tình cảm đó trong bóng tối, nàng sống với hắn và thể hiện tình cảm theo kiểu 2 kẻ thù không đội trời chung, cho đến 1 ngày nàng muốn thể hiện tình cảm của mình, muốn 1 lần hết sức chạy theo tình cảm trong tim mình.Lúc đó nàng đã chết trong tai nạn máy bay; cũng chính nhờ vào tai nạn này nàng được sống lại trong than xác của mình khi nàng 16 tuổi, ngày nàng gặp hắn lần đầu tiên.
Kiếp này; nàng tìm mọi cách câu dẫn hắn, lôi kéo trái tim của hắn và nàng thành công, nhưng cái giá của sự thành công đó cũng khá đắt.
Hắn căm ghét nàng chỉ vì mẹ hắn hận mẹ nàng, hắn dần yêu nàng mà phải tìm mọi cách chạy trốn tình cảm của mình chỉ vì mẹ mình.
Cái truyện này, ta cực k thích mẹ nam 9, yêu người đàn ông của mình nhưng lại quá kiêu ngạo khiến cho cả gia đình bất hạnh; đồng thời cũng khiến con trai mình suýt đánh mất người con gái hắn yêu nhất.
Mỹ nhân ốm yếu
Thể loại : cổ đại, giang hồ
Tình trạng: HE, hoàn
Tình trạng đọc: ~80%
Điểm sắc : 1đ (k có gì ngoài hôn)
Điểm đánh giá: k có vì ngắn nên k muốn đề điểm
Hắn là sát thủ số 1, số 2 trên giang hồ, vì nàng và đứa con sắp ra đời mà hắn quyết tâm buông tay gác kiếm; nhưng nào dễ vậy, người dạy hắn võ thuật cũng là nghĩa phụ đồng thời là môn chủ; 1 kẻ khốn nạn đã quyết tâm giết người trừ họa. Hắn treo giải thưởng vạn lượng cho đầu nam 9, còn con gái hắn thì vừa độc mù mắt nữ 9, vừa độc khiến nữ 9 sẽ chết sau khi sinh con. Con này thì bị nam 9 dùng 1 kiếm giết luôn.
Truyện đọc khá cảm động và có đoạn hài hài, đề cử vì cảm động ah!
Cẩm vân che, mạch thượng sương
Link down: ai mún đọc thì com ta sẽ gửi cho, link chính trong ttv kìa
Thể loại : cổ đại, cung đình
Tình trạng: HE, hoàn
Tình trạng đọc: ~80%
Điểm sắc : 1đ (k có gì ngoài hôn)
Điểm đánh giá: k có vì ngắn nên k muốn đề điểm
Nàng là con gái duy nhất của tể tướng đương triều.
Hắn là nhị hoàng tử đương triều.
Cô cô của nàng đồng thời là mẫu hậu của hắn, mẹ ruột của hắn đã chết sau khi sinh hắn chưa đầy 1 tháng. Bà cũng là người duy nhất có thể giúp hắn đăng đế.
Nàng thất thân, mang thai mà không biết ai là cha của con mình.
Hắn là người đàn ông đầu tiên của nàng, cha của con nàng mà không thể nói ra.
Hắn thành công đăng cơ vì đế.
Nàng trở thành hậu cung đứng đầu.
Một hồi tranh đấu….
Hận thù từ đời trước đến đời này….
Yêu đến quên mình….
Đến cuối cùng, hắn và nàng liệu có thể đến được với nhau?!
Hờ hờ, muốn biết thì đọc sẽ biết.
3 truyện cổ đại, 1 hiện đại, nói chung trừ mỹ nhân ốm yếu ra thì 3 truyện kia đều đọc đc hết, văn phong khá ổn, nội dung cũng hay. Nam 9 thâm tình, yêu đến có thể chết vì ng mình yêu.

Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2012

"Ngôn tình" Review or Preview - Part 1

Đây là một vài truyện mới đọc gần đây nhất, độ dài trung bình là hơn 400 trang và nội dung đọc được qua 70%; vì có truyện khá dài, hơn 900 trang nhưng chỉ đọc có tầm 70% nên đành vớt mức này chứ k thì cũng phải qua 85% mới được. Đừng tin cái điểm sắc mà ta cho, ta đọc k sắc k có nghĩa nó k sắc :))

Note: Nếu ai có nhu cầu đọc thì nói tên truyện ta gửi bản convert cho chứ ta k để link đến nguồn đc.


Cố phán sinh hoan

Thể loại : trọng sinh, điền văn, có chút gia đấu, sủng - ngược người khác, nam 9 với nữ 9 chẳng ngược tí nào
Tình trạng: HE, hoàn - 1274 trang word, font :Times new roman 14
Tình trạng đọc: ~80%
Nam chính: Cố Hi Nhiên
Nữ chính : Thư Hoan
Điểm sắc : 1đ (có nhưng cũng bằng 0)
Điểm đánh giá: 7/10 (thể loại điền văn nói riêng) vs 5/10 (ngôn tình nói chung)

Aiz! Truyện này cả nam 9 lẫn nữ 9 đều trọng sinh, có tiền duyên nhưng chắc thấy k đến đâu được nên ông trời cho cả 2 cùng trọng sinh để kết thành đôi. Nam 9 kiếp trước là luật sư, nữ 9 học hội họa. Cả 2 cùng đi chung trên 1 con tàu du lịch và cùng ngã xuống biển -- trọng sinh về 2 người cùng tên cùng diện mạo, oh thì coi như là kiếp trước đi, còn hiện đại là kiếp này. Tất nhiên là sau khi trọng sinh thì sẽ thành ngược lại, sống được thì mới tính hiện tại chứ.

Thực ra thì nói gia đấu cũng chẳng đúng lắm vì nữ 9 có phải đấu gì đâu, được nam 9 tìm mọi cách lấy lòng rùi còn đâu, nam 9 là luật sư nên ai cũng k cãi được. Như mọi truyện khác, nữ 9 cũng tìm cách chạy, mà dạo này ta k thích YY nên nàng này may mà phù hợp với điều đó, nàng tự biết mình mà chạy với 2 tay trống trơn ra khỏi nhà chồng là chết luôn, lấy cái gì ăn - tiêu, thứ mình học từ kiếp trước đến kiếp này gần như k dùng được.K như 1 số truyện nữ 9 quá giỏi, 1 mình làm vương làm chủ. Gia đấu ở đây là dành ch cả nam 9 và nữ 9, cả 2 cùng có chung nguyện vọng là tách ra ở riêng. Oh thì truyện mà! Lấy đâu ra cái cơ hội cho 2 người chạy, vô số chuyện xảy ra nhưng cuối cùng thì nam 9 vẫn kế thừa gia tộc còn nữ 9 vẫn là thê tử của nam 9 thôi. :))

Nói chung thì truyện đúng theo phong cách điền văn, nhẹ nhàng, đều đều, k có gì gọi là gay cấn, hồi hộp hay đau lòng lắm. Nam 9 cực yêu và luôn tìm cách kéo nữ 9 về phía mình, vụ tam thê tứ thiếp k cần suy tính, ngay cả tiểu 3 le lói cũng bị phủi bay; thì cả 2 cùng là hiện đại nhân mà, cùng chung giáo dục và nhận thức thì lấy đâu ra cái gì nữa. Đọc cũng nhanh vì văn viết ổn, k có tình huống điên đầu, nội dung hợp lý, kết thúc viên mãn cho tất cả người đọc; oh thì kẻ xấu bị trừng phạt, người tốt được vui vẻ, hạnh phúc. Chỉ có điều là điền văn đọc phiền nhất ở cái chỗ nó cứ thế mà diễn ra, cứ thế mà đọc, đọc xong cũng cứ thế thôi, ... tức nhất chính là chỗ này, cái kiểu bình bình khiến ta đọc cũng đc, k đọc cũng k sao nhưng lại k nỡ nhảy cóc, cứ thế mà đọc đến kết thúc lúc nào k rõ.

K recommended lắm, k phải k hay mà vì thấy là cái 1274 trang nó cũng k đáng để đốt nếu ta k giàu có về thời gian lắm.




Của ta cơm phiếu lão công

Thể loại : xuyên không, huyền huyễn, có liên quan đến cung đình, nam 9 sủng nữ 9 nhưng cũng ngược nữ 9, sau nữ 9 cũng ngược nam 9, nói chung cái vụ ngược này của 2 người ta thấy ngu ngu -.-|||||||
Tình trạng: HE, hoàn - 911 trang word, font :Times new roman 14
Tình trạng đọc: ~70%
Nam chính: Dịch Tuân
Nữ chính : Sài Thanh Dực
Điểm sắc : 1đ (có nhưng cũng bằng 0)
Điểm đánh giá: 5/10 (thể loại xuyên không nói riêng) vs 3/10 (ngôn tình nói chung)

Xuyên không thân và hồn, nghĩa là k có cái kiểu ngủ giấc tỉnh lại ta thấy hóa ra k có gì thay đổi; oh thì thực ra là có thêm đoạn trí nhớ khá mệt thôi. Nữ 9 sau 1 trận động đất mất đi tất cả thân nhân, chỉ còn lại 1 mình, trong chuyến du lịch leo núi -- ngã -- xuyên. Oh thì cũng cơ bản thôi, mỹ nam đầu tiên nàng gặp là nam 9, cái truyện này nói thật là tính 70% đã đọc là rộng rãi lắm đấy nhưng mà so với 1 truyện 400 trang - 90% thì lại tương đương nên ta đành tính vậy. Ta thấy nữ 9 tự ngược mình, mà nam 9 thì yêu nữ 9 đến quên mình nên --> nam 9 cũng bị ngược theo nốt. Hỏi ta vì sao đọc đến 70% ah, vì nó lúc đầu khá hài, có mấy đoạn ta cười rung rinh nên theo; theo đến đoạn ngược thì cũng 2/3 truyện nên lướt đến hết luôn.

Nội dung thì k có gì đáng spoil vì nói thật là nó k hợp ta lắm và vì thế nên ta k đề nghị nó tí nào luôn.




Dục nghiệt

Thể loại : hiện đại, hắc bang (lờ mờ k rõ), cường thủ (chắc có), nam 9 vốn sủng nhưng nữ 9 tự tìm ngược --> nam 9 bị ngược theo
Tình trạng: HE, hoàn - 517 trang word, font :Times new roman 14
Tình trạng đọc: ~90%
Nam chính: Vệ Luân
Nữ chính : Annie / Lý Lại
Điểm sắc : 1đ (k phải thanh thủy văn nhưng cũng chẳng có gì lắm)
Điểm đánh giá: 6/10 (thể loại hiện đại nói riêng) vs 4/10 (ngôn tình nói chung)

Nữ 9 mồ côi cha từ khi mới sinh, sau đó lại mất mẹ, được 1 cảnh sát mang về nuôi và khi nàng sắp tròn 18 tuổi thì bị bỏ tù với tôi danh giết dưỡng phụ. 5 năm sau, nàng 23 tuổi, bị phán tử hình vì bằng chứng mà người nàng từng yêu vô cùng mang tới. 5 năm tiếp theo, nàng trọng sinh với tân thân phận là Annie, người tình của nam 9.
Nam 9 giỏi giang, mạnh mẽ, đứng hàng thứ 6 trong nhà nên còn gọi Lục ca. Oh thì vì bị nữ nhân đuổi theo nhiều lắm nên cũng k biết yêu đương gì, yêu chiều nữ 9 nhưng k biết biểu hiện nên 2 người tự ngược lẫn nhau.
Nam phụ, chàng trai mà nữ 9 đã yêu trước khi nàng bị chính tình yêu của mình phán tử hình.
Nói chung thì tình huống truyện rất cẩu huyết, ngược thân, ngược tâm lẫn nhau, ngược các nhân vật khác trong truyện --> ngược người đọc. Nhưng mà ta đây đã đọc được đến hơn 90% thì nó k tệ đâu, có thời gian mà k biết đọc gì thì đọc cũng được đấy.
Nói trước luôn là tất cả mọi bí ẩn của truyện được mở ra vào lúc gần kết thúc truyện, đã đọc thì cố mà theo, mà nếu thấy k hợp lắm thì chạy luôn đi, chứ đọc tầm 1/2 truyện rồi mới bỏ thì phí đấy.
K spoil thêm vì thế thì truyện chẳng còn gì để nói nên.... đọc đi rồi biết :))




Thiên nga đen

Thể loại : hiện đại, cán bộ cao cấp, sủng, có chút cấm luyến nhưng k ảnh hưởng gì
Tình trạng: HE, hoàn - 548 trang word, font :Times new roman 14
Tình trạng đọc: ~95%
Nam chính: Tiêu Lỗi
Nữ chính : Diệp Mộ Tình / Lâm Yến Vũ
Điểm sắc : 2đ
Điểm đánh giá: 7/10 (thể loại hiện đại nói riêng) vs 6/10 (ngôn tình nói chung)

Nữ 9: Diệp Mộ Tình mồ côi cha từ nhỏ, năm nàng 21 tuổi, mẹ mất trong 1 vụ tai nạn nổ khí gas. 4 năm sau nàng quay về quê hương với mục đích chứng minh sự thật và trả thù cái chết của mẹ nàng.
Nam 9: yêu nữ 9 điên cuồng, a sạch trong sạch trắng, sau khi có nữ 9 thì k có ai khác gần mình. Lúc biết nữ 9 chết thì tưởng gần như điên nhưng vẫn cường chống.

Nam 9 và nữ 9 đều là con trong gia đình nòng cốt của quân đội và chính phủ, nhà nam 9 thì 3 đời theo quân, a là đời thứ 3. Nhà nữ 9 thì mẹ cũng thuộc gia tộc quan chức trong quân đội, cha ruột là quan cấp cao trong chính phủ; nhưng nàng hận cha, cha nàng có rất nhiều lý do để nàng hận: bỏ mẹ con tự sinh sống, biết người hại mẹ mà k làm gì, ta cũng thấy lý do hận này rất chính đáng, kết cục cuối cùng của ông là trong ngày cưới của con gái mình thì nàng gọi ông là thúc thúc, còn gọi người khác là ba ba; chậc chậc... cái đau này thấm lắm đấy.
Thực ra thì nữ 9 cũng giản đơn lắm, nàng yêu nam 9 từ năm nàng 14 tuổi, năm nàng mất mẹ cũng là lúc nàng quyết định tốt nghiệp sẽ về nước để kết hôn với nam 9. Cuối cùng thì nàng lại mất 4 năm; tự mình hành hạ mình, hành hạ nam 9; oh thì nói ngắn gọn là 2 người tự ngược đấy. Nhưng mờ cuối cũng vẫn là HE.

Spoil tí: nữ 9 tìm ra đối tượng nghi ngờ trong cái chết của mẹ nàng là ai, nàng lên kế hoạch trả thù. Sau khi về nước thì nam 9 nhận ra và nghi ngờ Yến Vũ là Mộ Tình, giãy dụa tìm hiểu bí mật này và thành công, tìm lại Mộ Tình; nhưng mà lúc đó nữ 9 còn vẫn muốn trả thù, vẫn muốn quấy phá cái thế giới điên cuồng của hung thủ và cha nàng, phải cho đến đoạn cuối mới coi như thành công.

Cái truyện này ta rất thích nam 9, yêu chung thủy và cực chiều nữ 9, cái đoạn tiểu 3 đá bạn nữ 9 vài câu, nam 9 chỉ nói 1 câu : "Đừng làm khó nàng, lòng ta đau", chậc chậc ... mẫu nam 9 là phải như thế. Yêu là yêu, k vì hư vinh tâm mà đôi khi mập mờ k rõ, cũng k vì chưa theo đuổi đến tay ng yêu mà tìm ai đó làm kẻ thế chân. Nam phụ truyện này khá đáng thương, cũng chẳng giết ai đâu nhưng mẹ thì rối loạn tâm thần, người con gái mà hắn động tâm thì lại là em ruột cùng cha khác mẹ. Nhưng hết cách rồi, ai bảo hắn số khổ, sinh ra làm con ba hắn làm chi.

Đề cử truyện này trong list nên đọc của ai định đọc, yên tâm k quá dài vì ta mất có buổi chiều là xong.




Tiểu thúc, ba một cái

Thể loại: hiện đại, sủng, giả cấm luyến
Tình trạng: HE, hoàn - 579 trang word, font :Times new roman 14
Tình trạng đọc: ~90%
Nam chính: Tô Thanh Trạch
Nữ chính : Kiều Bảo
Điểm sắc : 1đ (k nhớ nhưng hình như nhỏ bé k đáng kể)
Điểm đánh giá: 7/10 (thể loại hiện đại nói riêng) vs 6/10 (ngôn tình nói chung)

Năm nàng 10 tuổi, hắn 17 tuổi. Dã nha đầu hung hăng, bướng bỉnh gặp phải khắc tinh của đời mình, Tô nhị thiếu. Cũng từ đó nàng và hắn mãi k dứt ra, nàng bướng bỉnh, tinh nghịch, khó dạy toàn do hắn sủng ra.

Ba nàng là con nuôi của nhà họ Tô, Tô phu nhân nhận nuôi ba nàng để cầu tử, tử chưa kịp cầu thì đành đón nhị phu nhân và Tô nhị thiếu vào nhà. Ba nàng vì trả ân nên chọn hôn nhân theo yêu cầu của Tô phu nhân, nhưng may cho mẹ nàng khi vợ của ba nàng mất, thế nên nàng mới có thể gặp Tô nhị thiếu.Từ trước năm nàng 10 tuổi, nàng sống với ba mẹ nuôi, điên cuồng nghịch ngợm cũng như đau đầu khó bảo với tất cả người lớn hàng xóm. Cho đến 1 ngày ba mẹ nàng đến đón nàng, nàng trở trành Tô nhị tiểu thư; nhưng dã nha đầu thì làm sao mà biến thành thiên kim trong 1 đêm được, nàng trở thành 1 phần tử đặc biệt của Tô gia.
Tô Thanh Trạch - Tô nhị thiếu, từ nhỏ sống và học tập tại Anh, chỉ hè và tết về nước nghỉ ngơi, năm hắn 17, hắn bị dã nha đầu hấp dẫn, từ đó hắn biết hắn chỉ cần nàng.

Oh, nam 9 k sạch, sạch sao nổi khi mà phải chờ 7-8 năm trong khi hoa thơm ngập tràn quanh thân; ta thấy k sao, ta cũng k thích xử nam, chỉ cần khi nam 9 có nữ 9 rồi thì sạch chút là đc, k sạch cũng k chết, chẳng qua biết đường mà k nháo ra mạng người là đc

K đề cử nhưng cũng có thể đọc, xét theo cái kiểu cho điểm của ta thì đây là truyện trong list đọc khi rảnh. K ngược vì nam 9 khá bá đạo, đủ giỏi vì có nền tảng, chỉ là khi hơi chần chờ, do dự mà suýt mất nữ 9. Sau vụ đó thì k cần quan tâm gì hết, cứng rắn mang nữ 9 theo bên mình luôn. Cái gì mà danh tiếng, mặt mũi; những thứ đó chỉ là cái phụ nếu bên cạnh k có người mình yêu thương nhất!




Phew! Mới có 5 truyện này là gần nhất thôi, cũng k có truyện nào đặc biệt hết nhưng đọc khá ok!



Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

Ngôn tình - Preview and Review

Ngày xửa ngày xưa thì mình viết Re n Pre cho manga, còn ngày nay thì ngồi type Re n Pre cho ngôn tình. Thực ra thì bây giờ mình vẫn đọc manga nhưng cái hứng để viết cho manga thì ít quá nên đành chuyển hướng vậy, viết về ngôn tình cho nó đỡ lụt nghề.

Nói thật thì là do đc ngưòi khác khuyến khích type về n~ j đã đọc, tức là cho dù nó hay hay dở thì cũng cứ type, đã đọc là đã có cái để type; mà mình thì cũng đang định như vậy nên quyết định là sẽ đọc và type re n Pre cho những thứ mình đọc, dù nó hay/ dở.

Chú ý dùng cho những bài viết của mình: đây là vấn đề khá nhạy cảm, đó là độ sắc của tác phẩm. Sắc ở đây đuợc hiểu với khái niệm mức độ xxoo của các nhân vật trong truyện.
1đ <-> không có gì để nói, hiểu theo cách khác nữa là thanh thuỷ văn, trong sáng như em bé 1-2 tuổi thui, vd cụ thể là 2 nhân vật chính của truyện chỉ có hôn là hết cỡ
2đ <-> có chút chút cái vụ xxoo nhưng với kẻ type nhận xét là tớ đây thì nó chỉ hơn so với thanh thuỷ văn tí chút chứ chẳng thấm vào đâu cả, tuy có miêu tả cái đoạn xxoo thật nhưng chẳng đủ để nóng mặt tí nào
3đ <-> xxoo đã đựoc miêu tả theo 1 cách hấp dẫn hơn nhưng quá ít, cả quyển truyện đến nghìn trang có lẻ mà chỉ 2-3 lần mô tả
4đ <-> Nhiều hơn 2-3 lần, mô tả đủ để những ai ít đọc hoặc trí tuởng tuợng quá mức phong phú thì sẽ đỏ mắt - nóng mặt
5đ <-> chưa có tác phẩm nào cho đc đến điểm 5, xxoo quá ít hoặc k đủ đô (với 1 kẻ đã xem hen***, ya**,yu** bằng manga, trí tuởng tuợng phong phú đến bất ngờ là tớ đây).

Đúng là như vậy đấy, truyện vừa có nội dung (chưa truyện nào duới 500 trang word - điều kiện là cỡ chữ Time new roman 14) lại còn hấp dẫn với những màn dễ xịt máu mũi thì đúng là ít vô cùng.Nhưng không phải là k có, chỉ là do tớ đây chưa được đọc thôi. Cái chú ý trên được áp dụng cho tất cả những bài Re n Pre ngôn tình tớ sẽ type và post.