Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011

Ánh sao ban ngày

Nếu ví kết hôn như một cánh cửa đóng lại một vài mơ ước, một vài khát vọng và một vài nhớ nhung thì ly hôn sẽ như một cánh cửa khác mở ra một con đường mới!

Một cuộc hôn nhân vội vàng và không phải bắt nguồn từ tình yêu dường như là hiện thực trong hiện thực. Chỉ với 2 lần gặp mặt mà một lần là gặp để đăng ký kết hôn, chúng ta có thể nghĩ:"... không sớm thì muộn họ cũng sẽ ly hôn...". Đúng vậy, hôn nhân tuy chỉ là một cái đích trong trò chơi tình ái nhưng kết hôn mà không cần chơi thì vẫn như một câu hỏi đố ?

Có một điều chắc chắn rằng Thả Hỷ và Vĩ Hàng không yêu nhau khi họ gặp nhau lần đầu tiên và lần thứ hai khi họ đi đăng ký cũng vậy.Với cả hai,kết hôn chỉ là một cái đích cần có. Thả Hỷ cần một người chồng để có thể đối diện nhiều thứ,mà có lẽ là cần nhất một người cha cho đứa con mà cô đang lo lắng sẽ có. Vĩ Hàng thì lại cần kết thúc cuộc sống độc thân và có một chức danh để anh yên tâm cho công việc của mình hơn. Họ, chỉ là cùng cần một gia đình trên danh nghĩa.!

Người con trai trong trái tim Thả Hỷ và cũng là người đàn ông đầu tiên của cô luôn phủ nhận tình yêu của cô với anh. Anh quá hiểu cô,quá hiểu để chắc chắn là dù anh không ở bên cạnh cô nữa thì cuộc đời này cô cũng sẽ không chạm vào người đàn ông khác.Chỉ là anh đã lầm, anh đã không để lại cho cô hy vọng mà còn vô tình cắt luôn đường lui của chính anh. "Xin lỗi!" luôn mang theo rất nhiều ý nghĩa nhưng trong mối quan hệ giữa anh và Thả Hỷ thì "xin lỗi" lại như con dao chặt nốt những sợi dây cuối cùng.

Anh đúng,Chỉ Túc cũng đúng,họ đều đúng nhưng cô có quyền để đi ngược lại cái đúng đó.

Cô rất giỏi nhưng cũng vì rất giỏi nên cô đã để mất anh,mất đến không còn cách nào níu lại.Nhưng tình yêu anh dành cho cô lại như thoảng qua,chỉ là một mối tình không thể quên,một người con gái,một người phụ nữ duy nhất cho tới khi anh kết hôn. Cô hối hận, cô tìm mọi cách để giành lại anh, chỉ là cô nhầm rồi, cô đã nhầm khi tin rằng anh yêu cô.

Vĩ Hàng luôn không để ý đến những cô gái quanh mình cho đến khi Ngô Hoạch bước vào cuộc đời anh. Anh có yêu Ngô Hoạch không? Câu trả lời này vốn dĩ anh đã nhận ra từ khi anh về nước. Anh không phải không đi Đức,không phải chưa từng thử níu lại mối quan hệ với cô; chỉ là anh đã kịp nhận ra tình yêu của anh và cô mang bao nhiêu ý nghĩa với anh!

2 năm! Có hơn 700 ngày,một quãng thời gian chỉ như cái chớp mắt trong cuộc đời nhưng lại tạo thành vô số thói quen đến lạ kỳ. Quen có một người bên cạnh, quen một hơi thở hàng đêm, quen những vòng tay ôm ấp mỗi khi cần và những cảm giác quen thuộc. Thói quen có thể tạo thành mà cũng có thể vứt bỏ; nhưng những thói quen trong cuộc sống gia đình lại không dễ dàng vứt bỏ như vậy. Mục đích kết hôn khác nhau, trong trái tim mỗi người vẫn còn hình bóng của người khác, có chăng khác nhau vì với Vĩ Hàng, Ngô Hoạch thật sự là quá khứ; còn với Thả Hỷ, Tần Mẫn Dữ vẫn vương vấn đến hiện tại của cô.

Chương 15 chưa phải là kết thúc,tôi chỉ sợ nếu đọc đoạn kết của câu chuyện tôi sẽ mất đi cảm xúc của hiện tại.




Tác phẩm : Ánh sao ban ngày
Tác giả : Mộc Phạn
Nhà xuất bản : Công ty Cổ phần sách Bách Việt