Thứ Ba, 12 tháng 4, 2011

Yêu và cưới!


Đọc quá nhiều truyện dạo gần đây nên đành tổng quét một lần dù đang rất bấn loạn và điên khùng!

Bài viết này được viết để tặng những tên đã có người yêu hoặc sẽ có người yêu, rất tiếc là với tên nào đang có thì ta k thể đề tặng vì lí do được kể ra dưới đây! :)



Tác phm gn đây nht tôi đc là M ám (Tác gi: Ht Nhiên CHi Gian - NXB: Bách Vit Book). Tôi rt thích anh chàng nam chính ca tác phm, anh ta có đy đ nhng gì mà mt chàng trai hin đi có và cn có: đp trai, con nhà khá gi,hc hành gii giang, có công vic như ý. Nhưng cái tôi thích nht li không phi nhng th như vy; cái khiến tôi n tượng nht li là vì anh ta có được cách nghĩ và hành đng khiến tôi suy ngm. Cho dù yêu n chính khi cô bé

bước vào đ tui 13 nhưng li đ thông minh đ biến mình thành mt lãng t tình trường ch đi ngày bông hoa đó bước vào giai đon e p, chun b bùng n rc r. Anh ta đ thông minh đ biết cho dù người đàn ông nào cũng cn "danh vng", cn đa v và tin tài nhưng trên hết chính là "hnh phúc" cho chính mình. Người đàn ông vn toàn chính là có được người ph n mình yêu và yêu người đó nht,anh ta cũng s có tt c, cn thì có. Tn Tuyên chp

nhn đi đường vòng trong s nghip đ đi ly trái tim hoàn toàn hướng v mình ca Vu Tip nhưng khi ngay chính Vu Tip cũng mong anh có th đi đường tt thì Tn Tuyên li đ nhanh đ thuyết phc nhng người xung quanh ng h anh và cô làm cu cho h.

Yêu đ sâu đ bit ly và đi ch hay đ nông đ ri ch 1 câu "hoàn cnh ép buc" nên chia ly đôi đường.


Có rt nhiu cuc hôn nhân mà người v và người chông đu ch vì "trách nhim" hoc "quyn li" mà đến vi nhau đ ri hnh phúc thì "tương kính như tân" mà thoi mái thì "li d". Người ngoài cuc thì cho rng thế là đ. H giàu có , h thành đt nhưng người trong cuc ôm oán kh ch có th đau lòng mà cười.

Khi xưa,v chng là người chung sng vi ta mà khi ta nhc khăn hng lên mi biết đi phương xu đp ra sao, tình yêu t cái nhìn đu tiên cũng có l ch khi y mi xut hin nhưng my ai có th nói 2 ch "hnh phúc" tn ti.Cho đến mt ngày khi chng tìm thy mt người khiến anh ta ch có th nói 2 ch "xin li" vi người v hin và hết lòng cho cô y. Nhng người ph n ch có tình yêu không th có danh phn biết khóc hay kêu kh cùng ai.


Gi đây, dường như làm người tình bên gi quan trng hơn làm v trong nhà. Cuc sng hin đi khiến người ph n nếu có danh vng li khó mà tìm cho mình bến đ . H gii nên h vô tình quên mt "yêu", quên mt làm v hay làm m cn nhng gì. Còn nhng người đàn ông lúc nào cũng cn mt người v hin biết chăm sóc gia đình li không cn v gii hơn mình. Và ri nhng người ph n có sc vn là nhng người thường có được tt c, tin bc và quyn li, cái h không có ch là danh phn; người ph n có được danh phn thì h thường không có tình yêu.


Bản thân tôi cũng không rõ mình mong trở thành vợ hay người tình vì với tôi "yêu" đã là thứ không nên đụng vào, không cần phải có trong quãng đời còn lại,nói vậy chứ sâu thẳm trong suy nghĩ của lý trí hay tại đáy trái tim tình cảm thì nó vẫn tồn tại. Đấy! Cái tội đọc quá nhiều ngôn tình là thế đấy, mong tìm được cho mình cái mơ hồ không sinh lãi lời là tình yêu nhưng lại sợ bị lỗ vốn thì đại nguy a!


Chậc chậc! Nói đi cũng cần nói lại ah! Yêu được thì cứ yêu đi, còn cưới thì cứ từ từ nhưng đừng có đánh đồng mấy cái kiểu như yêu là chắc sẽ cưới là ok nha. Yêu mà dẫn đến "phải" cưới thì lúc đó cuộc sống sẽ không còn nhiều ý nghĩa như vậy nữa đâu; đôi khi lúc đó ta sẽ hối vì đã yêu đó! ^^"


Aiz!!!!!!!!! Thật là tương lai gia đình u ám nha! Nhưng đành nhắm mắt đưa chân thui! hắc; chỉ là ai đưa chân thì tớ đây không biết chứ tớ chỉ nắm phần trăm các bạn đến mừng đầy tháng baby của tớ thui ah! Chứ còn cái phần trăm các bạn được mời đến ăn cưới là hơi bị khó đấy :D



Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2011

1/4 và ta nổi hứng =))


Phải nói là dạo này ta hư,hư thật... dạo này đọc truyện theo kiểu điên điên... đọc một cách điên cuồng mà bỏ qua cốt lõi của mỗi câu chuyện nhưng ta lại được khen là đọc xong lại còn nhận xét truyện khá là có chính kiến mà chính kiến của ta lại còn sắc nữa chứ... Ôi! Ta mừng, ta sướng ... aaaaaaaaa ...

Bạn ta không thích đọc truyện TQ, ta trước đây cũng không thích lắm nhưng than ôi! Chỉ vì "Phượng vu cửu thiên" khiến ta đâm đầu vào ngôn tình,khiến ta đâm đầu vào tiểu thuyết TQ. Hờ hờ,nhưng mờ giờ ta lại iu cái đống truyện này mới chết chứ. Nói ra thì ta thật vô cùng hâm mộ mấy tác giả này nha,toàn là 8x mà viết truyện thì hay kinh khủng luôn. Sao ta lại kém vậy nhỉ, chém gió thì không lay nổi cỏ, mà viết lách thì nửa câu không xong a.... Aizzzzzzzzz dạo này ta có thêm nghề phụ là thẩm định truyện, đọc xong và nghĩ rùi sau đó đưa ra nhận xét chút chút. Hí hí,nghề này giúp ta được đọc truyện miễn phí à.... :D

Nhưng mà 3 trong 4 quyển truyện ta đọc một cách tử tế gần đây nhất có nói đến vấn đề ly hôn, chặc... ==" .Ta là ta không muốn chống lầy rùi ly hôn đâu,thà ta sống theo kiểu "tương kính như tân" với chồng ta còn hơn là lấy nhau chưa được 3 năm là kéo nhau ra tòa kiên quyết ly hôn.Thì là như thế đó nên ta cũng thà là học theo Thả Hỷ lấy một ông chồng mà mình thấy được còn hơn ....

Hờ..... Hôm nay là 1/4 và ta quyết định thay vì viết lăng nhăng thì làm một bài cảm xúc về một nhân vật trong truyện mà ta mới xem gần đây.



Tác phẩm : Phụ nữ thực tế,đàn ông phát cuồng
Tác giả : Trang Trang
Nhà xuất bản : NXB Văn Học - Quảng Văn Books
















Không phải nữ chính Phùng Hy hay nam chính Mạnh Thời,nhân vật mà tôi thích nhất trong tác phẩm này chính là cha của Mạnh Thời,Mạnh Thụy Thành.

Ông là người sống và trưởng thành khi Trung Quốc vẫn còn những vua quan, chức tước,vẫn còn lấy khoa cử làm mốc cho cuộc đời nam nhi, nhưng ông cũng đồng thời trải qua chính biến của cách mạng, của sự thay thời đổi thế. Ông nhìn cuộc sống của kẻ có tiền khi nhỏ và chịu sự khinh khi lúc lớn vì sự có tiền của gia tộc mình. Cảm giác khi tôi đọc tác phẩm này đúng là ông rất khác,ông nhìn cuộc sống như một người đang ngắm nhìn mặt trời hôm nay mọc và lặn. Ông thương yêu gia đình, biết cách dạy dỗ con cái,chăm lo cho đứa con mình cũng như suy nghĩ hộ cho anh. Nhưng vượt trên tình yêu cha con tưởng như đơn thuần lại là cái nhìn sâu sắc đến khó nói.

Khi đọc đến đoạn Phùng Hy bị chụp lén ảnh, tôi thật sự suy nghĩ; ai có thể làm việc này, Phùng Hy có quá nhiều kẻ thù, cô không sai trong cách sống của mình nhưng cô yêu sai người rồi. Vậy mà người cầm chiếc chìa khóa của việc này lại là một người không ai ngờ, cha của người yêu cô, ông Mạnh Thụy Thành. Suy nghĩ của chúng ta có lẽ chỉ giản đơn đến đoạn :ông ta yêu con mình và không muốn con trai mình phạm sai lầm lớn khi yêu một người phụ nữ đã kết hôn và vẫn đang dây dưa không rõ với người yêu cũ. Nhưng chúng ta đều lầm,lầm vì ngoài tầm màn che được vén lên như ai cũng thấy lại là một tính toán khác. Khiến cho Điền Đại Vĩ chấp nhận làm việc đó không chỉ vì anh ta cần một cái danh cho mình trước mặt thủ trưởng mà còn là một "gót chân Asin"; Đại Vĩ chấp nhận làm vậy rồi thì sau này cho dù Phùng Hy và Mạnh Thời có đến với nhau hay không cũng không còn phần liên quan đến anh ta nữa. Không chỉ để hiện tại ai cũng nhìn thấy, không chỉ là một cái tát cảnh tỉnh cho Phùng Hy và Mạnh Thời; mà còn là một hồi chuông cho tương lai,kẻ đầu tiên nhận được ân huệ nhưng cũng là cơ hội cuối cùng có thể dựa vào mối quan hệ đã từng có này.

Rắc rối của Phùng Hy lần này thật sự rất nặng. Cô đúng là sống sao không hổ với chính mình nhưng có trong hiểm cảnh mới thấy rõ mặt thật của từng người. Cho dù với Phụ Minh Ý, người cô đã từng yêu đến quên mình hay phó tổng Vương,người đã nâng đỡ cô thì cô, Phùng Hy cũng chỉ là một con tốt thí trong cuộc tranh đấu của họ.Ngay cả khi Mạnh Thời luôn yêu thương nâng niu cô cũng không thể giúp cô tránh khỏi cuộc chiến tình cảm khi vị hôn thê của anh ra tay. Tất cả bọn họ đều vì chính cái khát vọng cá nhân, mục đích trong tâm cơ của mình mà đem cô ra chịu trận. Nhưng chính nỗi đau đó giúp cô tỉnh giấc, giúp cô nhìn nhận tốt hơn ai thật sự là bạn và ai đã từng là bạn. Nếu chỉ nhìn vào bề nổi của câu chuyện, có lẽ ông Mạnh Thụy Thành không mang theo ý nghĩa nào,nhưng khi đọc sâu vào truyện ta mới ngỡ ngàng nhận ra.Quả thật không hổ là con người đủ từng trải, đủ trí tuệ , đủ kinh nghiệm và biết cách suy tính đến cỡ nào. Ông nhận lời giúp Phụ Minh Ý nhưng anh ta cũng phải trả một cái giá tương ứng, ông đã để cả anh ta và Phùng Hy cùng lựa chọn hướng đi của trái tim mình.Khi đón nhận cái tin sét đánh là trở thành tốt thí của trận đấu này thì cô còn gì? Khi để cô chịu đủ nỗi đau trong tâm hồn thì trái tim anh ta mới lỗi nhịp thì liệu còn kịp không? Vào giây phút cuối cùng khi Phùng Hy định buông xuôi tất cả thì ông Mạnh Thụy Thành xuất hiện. Không hiểu ông đã trải qua bao câu chuyện để giây phút đó, chỉ có vào thời điểm đó,mạo hiểm 1 quân cờ để tìm kiếm 1% hy vọng cho cả trận đấu. Ông hiểu Phùng Hy ngay cả khi chưa từng tiếp xúc với cô, ông hiểu Phụ Minh Ý đủ để biết nếu anh ta không quay đầu thì cho dù con trai ông có cố gắng cách mấy cũng khó mà xoay chuyển thế trận. Ông cũng hiểu để Phùng Hy và Phụ Minh Ý hoàn toàn dứt bỏ thì ván cờ này, 1% này ông nhất định phải nắm được.

Ông không sai bước đi nào, tính toán của ông không nhầm tí nào, ngay cả 1% ông cũng đạt được. Thật sự thì 1% của ông quá mạo hiểm, 1% ở đây chính là tương lai của tất cả,của con trai ông , của Phùng Hy, của Phụ Minh Ý và của ngay chính cả gia đình ông. Nếu lúc đó Phùng Hy lựa chọn bàn tay của Phụ Minh Ý thì ván cờ này ông đã hoàn toàn thua nhưng Phùng Hy đã lựa chọn đi theo lý trí của mình. Cô đau lòng, thể xác lẫn tinh thần đều vô cùng mệt mỏi, cô thật sự cần một bờ vai để dựa vào, một bàn tay nắm chặt lấy tay mình nhưng bờ vai hay bàn tay đó không thể là của Phụ Minh Ý,anh đã có lựa chọn của mình thì giờ đây, cô cũng cần lựa chọn của cô. Và ván cờ này của ông đã thắng một cách oanh liệt, thắng mà ai cũng phải cúi đầu bái phục.



Sau khi đọc xong tác phẩm này thì tôi đã quyết tâm sau này "nếu" có lấy chồng thì dù người đó là ai tôi cũng sẽ bắt hắn ta cũng phải đọc quyển truyện này. Không phải tôi mong anh ta có thể được như Mạnh Thời nhưng tôi hy vọng anh ta có thể ít nhiều bị ảnh hưởng bởi Mạnh Thụy Thành. Mạnh Thụy Thành trăm tính ngàn nghĩ cũng chỉ vì gia đình mình,vì hạnh phúc con trai mình. Và tôi giờ đây cũng vậy, có tính toán cũng chỉ vì gia đình và vì đứa con của tôi.